Đà Lạt mưa bay…
Ngọn gió len lén trườn qua những góc phố. Không gian trầm mặc, sang trọng. Những bước chân nhàn du không ríu vào nhau… Chiều nay, tôi trở về Đà Lạt, chọn quán cà phê tĩnh lặng để ngắm thành phố trong mưa, tìm bước chân quen ngang phố, để được ngồi lặng lẽ giữa không gian lặng lẽ, được rong rêu theo tiếng tí tách cà phê rơi…và, tôi tìm đến Mến Coffee..
Mến Coffee không nằm ở trung tâm thành phố, chưa hẳn đã sở hữu một mặt tiền cuốn hút trên đường nhưng người Đà Lạt và cả du khách vẫn rỉ tai nhau và quen thuộc với nó: “Cafe Đà Lạt mà chưa qua Mến Coffee thì có lẽ là một sự thiếu sót”.
Một góc “check-in” quen thuộc của du khách mỗi lần ghé Mến Coffee.
Nằm cạnh Hồ Xuân Hương thơ mộng, phía trước là muôn vàn các loài hoa, Mến Coffee bình dị mà cuốn hút, như một ngôi nhà nhỏ đậm chất của người Đà Lạt. Quán được thiết kế theo lối xưa tạo nên một cảm giác khá thú vị cho khách ngồi nơi đây.
Hoa đã trở thành đặc sản của Đà Lạt, đến với Mến Coffee quý khách lại được thả hồn mình vào hoa
Quán giống như ngôi nhà nhỏ của chính mỗi du khách, cách trưng bày với những món đồ được trang trí vừa đủ để gợi nên một âm hưởng hoài cổ, một sự cũ kỹ thi vị. Cũng như nhiều quán cà phê khác, “Mến Coffee” không đông đúc ồn ào, lúc nào cũng nhẹ nhàng tĩnh lặng và lãng đãng theo cách rất riêng.
Ngoài cafe, Mến còn mang đến đặc sản Bánh mì xíu mại và Pizza
Ngồi ở “Mến Coffee” người ta càng cảm nhận ở Đà Lạt dường như trôi chậm hơn. Đôi khi không gian trầm mặc của quán như ẩn giấu một nỗi buồn. Khách ngồi lặng yên, tư lự chưa hẳn là để thưởng thức cà phê, mà như gửi gắm nỗi niềm nào đó. Để rồi khi ra về hay rời Đà Lạt vương vấn một chút gì đó.
Mến Coffee trân trọng chào đón!